Lúc tính tiền, người phục vụ nói đã có người thanh toán cho bọn họ rồi.
Thẩm Việt nhẹ nhàng nói: “Chắc là tổng giám đốc Lưu đó.”
Đường Thư nhìn anh hỏi: “Chúng ta có cần đi qua đó chào hỏi một tiếng không?”
“Không cần, đi thôi.” Thẩm Việt trực tiếp nắm tay Đường Thư rời khỏi tiệm cơm tây.
Anh không muốn để Đường Thư nhìn thấy mấy chuyện dơ bẩn trong góc tối tắm kia, tuy rằng Đường Thư vẫn cứ không hỏi, nhưng chắc là cũng đã nhận ra người phụ nữ mà Lưu Gia Cường ôm lúc nãy không phải là vợ của ông ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây