“Anh đã nhắc cậu ấy rồi.” Thẩm Việt nhắm chặt mắt lại, giọng nói có chút đau đớn: “Cậu ấy không nghe.”
Đường Thư nghe ra được anh đang tự trách, duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của anh.
Sau đó nhẹ nhàng nhéo lỗ tai anh, nói nhỏ: “Không liên quan gì đến anh, anh đừng tự trách. Nghiêm Hạo đã là người trưởng thành, anh không cần thiết phải chịu bất cứ trách nhiệm nào trước sự lựa chọn của cậu ta.”
“Đó là do cậu ta tự lựa chọn.”
Đường Thư còn nhớ rõ không chỉ có Thẩm Việt nhắc nhở anh ta mà đến cả Trang Đại Thành cũng gọi điện thoại cho anh ta vài lần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây