Mới vừa đi vào chợ bán thức ăn, cô đã lập tức nhìn thấy Thẩm Việt.
Bóng dáng cao lớn của anh đang đứng ở trước mặt một đống gia cầm sống, nói chuyện gì đó với đối phương.
Đường Thư cười híp mắt với bé con đang được địu trước mặt mình, nhỏ giọng ghé sát vào lỗ tai bé con nói: “Mẹ nhìn thấy cha con rồi, chúng ta đi qua đó hù cha nha.”
Bé con đạp đạp vài cái thật mạnh, sau đó cười hì hì, “a” một tiếng.
Ngay lúc Đường Thư đi đến đằng sau anh thì đột nhiên nghe được giọng nói quen thuộc kia đang nói chuyện, nhưng mà anh lại dùng tiếng Quảng Đông.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây