Đường Thư cũng không khách sáo với cô ấy, lúc nãy ở cục công an thành phố bận rộn hơn một tiếng đồng hồ, cũng không biết có phải bé con đói bụng hay không, bắt đầu có chút cáu kỉnh rồi.
Lúc này cô bé đang nằm trên vai Thẩm Việt mút ngón tay, lộ ra ánh mắt mong đợi nhìn về phía Đường Thư, khẽ “a” một tiếng.
Đường Thư đau lòng nhéo nhẹ gương mặt đầy thịt của cô bé nói: “Để mẹ tắm rửa sơ một chút, hai ngày không tắm, trên người dính nhớp quá, đợi lát nữa lại cho con bú sữa.”
Hình như bé con cũng đã nghe hiểu, nghiêng đầu tựa lên vai Thẩm Việt, lại “ê a” vài tiếng.
Đường Thư nhìn Thẩm Việt nhẹ nhàng nói: “Anh dỗ con, em đi tắm, nhanh lắm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây