Hiện tại bé con đã tròn trăm ngày, trở nên hoạt bát hơn rất nhiều, khi nằm trên giường còn tự biết chơi với chân của mình.
Hiện tại nghe Thẩm Việt nói thế, trực tiếp cười hì hì với anh, tiếng cười trong trẻo nghịch ngợm, khi cười toàn bộ thịt trên mặt đều xếp chồng lên nhau, trông lại càng béo ú hơn nữa.
Đường Thư nhịn không được trả lời: “Cũng được, dạo gần đây không biết có phải con sắp mọc răng hay không mà cứ luôn thích gặm cái gì đó, anh xem xem có đồ chơi nào phù hợp để nghiến răng không, mua một cái chất lượng một chút về.”
Đồ chơi trong thị trấn bán đại đa số đều là sản phẩm của các nhà máy nhỏ, bình thường cầm cho con chơi thì còn có thể chấp nhận được, nhưng cô lại không yên tâm cho con bỏ vào miệng gặm.
Bé con cũng có mấy món đồ chơi, trống bỏi và trống gõ cũng có vài cái, trước kia lúc con còn chưa biết bò thì rất thích nhìn chằm chằm trống bỏi, nhưng mà hiện tại lớn hơn một chút, hình như cũng không còn thích lắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây