Lúc anh quay về thì đã tính toán xong rồi, chở hàng giúp chú Lưu một lần thì còn kiếm được nhiều tiền hơn anh bán đồ ăn sáng và lòng bò hầm suốt một tháng nhiều. Anh muốn dành dụm chút tiền trước khi đi xuống phía nam, đến lúc đó cũng có thể thuê một căn nhà tốt hơn.
Nếu Đường Thư tạm thời không muốn đến phương nam, vậy thì số tiền này cũng đủ để cô tĩnh dưỡng một hai năm.
Cho dù như thế này thì chạy đi chở hàng một chuyến chắc chắn cũng sẽ không thiệt thòi.
Đường Thư cũng không có phản ứng gì quá lớn, chỉ là ngẩng đầu đối diện với đôi mắt sâu thẳm của Thẩm Việt, bình tĩnh hỏi: “Anh muốn đi bao lâu?”
“Chắc là khoảng mười ngày đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây