Hơi thở của hai người đan xen vào nhau, Đường Thư bị cơ thể nóng bóng của người đàn ông này đun nóng, đầu óc lập tức trở nên trống rỗng, cô đột nhiên giơ tay túm chặt lấy áo thun của Thẩm Việt, hơi ngẩng đầu lên lần đầu tiên đáp lại anh.
Bầu không khí giống như lập tức đọng lại, Đường Thư chỉ có thể nghe được tiếng tim đập của mình, lung tung rối loạn.
Đột nhiên, “Oe–” một tiếng khóc nỉ non chói tai vang lên trong căn phòng yên tĩnh này.
Đường Thư nhịn không được đẩy nhẹ cơ thể nóng đến muốn bỏng tay của người đàn ông này, có chút mất mát nói: “Hay là, anh đi dỗ con gái anh trước đi ha?”
“...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây