“Đúng rồi.” Đường Thư gắp rau xanh, không quá để ý mà nhai vài miếng hỏi: “Thành tích của em thế nào?”
Mặt Ngô Thúy Bình nóng đến mức có thể chiên trứng gà, không dám ngẩng đầu lên nói: “Không tính là quá tốt.”
Sau đó lại bổ sung thêm một câu: “Em chưa bao giờ thi được hạng nhất, vẫn luôn được hạng hai, hạng ba.”
“Hạng hai hạng ba đã là tốt lắm rồi!” Đường Thư ngẩn người, ánh mắt có chút kinh ngạc: “Nghe lời chị, em cứ học hành cho giỏi vào, tranh thủ thi đậu đại học. Em cũng đừng học theo chị của em, đi nằm mơ phát tài gì đó, chờ sau này em tốt nghiệp đại học rồi lại từ từ tìm công việc sau.”
Thời đại này sinh viên vẫn còn có chút hàm kim lượng, nguyên chủ học chưa xong cấp ba đã bỏ học, nếu như cơ cơ hội thì cô cũng muốn thi vào trường đại học.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây