Mấy người A Lạc không thể que thân được, ai mà biết sau này bọn họ có vì chuyện làm ăn mà trở mặt với nhau hay không. Thật sự cô không muốn phải đụng chạm với những người cũng mở cửa tiệm ở đường Nam Thành Tây này.
“Nhà tôi có điện thoại bàn, về sau nếu cô muốn thuê xe thì cứ gọi điện cho tôi. Đây là danh thiếp của tôi, bên trên có ghi số điện thoại, nếu cô cần gấp thì gọi đến số này, khoảng tầm ba ngày thì tôi sẽ chạy một chuyến mới, có khi là chạy mỗi ngày luôn. Tôi chỉ phụ trách cho thuê xe, còn người thì các cô tự tìm. Trong phút chốc bác tài đã cung cấp đầy đủ thông tin mà Thư Nhan cần.
Cũng đúng, đối với tài xế mà nói, cho dù là một người hay bốn người đi thì cũng chẳng có gì khác biệt, dù sao cũng thu chừng đó tiền, ít đi một người còn tiết kiệm được chút xăng.
Hết cách rồi, bây giờ tài xế đã tinh vi hơn, về sau lúc quay lại cửa hàng quần áo cô phải hỏi thăm một chút mới được, Nam Thành cách Hàng Thành quá xa nên lúc nào cũng phải bắt xe đi.
“Được, cảm ơn bác tài. Thư Nhan cười giả lả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây