Năm trăm? Trương Hoa Tú không ngờ Thư Nhan lại trả lương cao như vậy, chẳng lẽ cô cảm thấy lương cơ bản cộng với hoa hồng sẽ cao hơn thế này sao?
"Được, chị không sợ vất vả, lúc công xưởng còn có hiệu quả và lợi ích, để tranh thủ làm cho kịp, bọn chị thức thâu đêm để làm cũng là chuyện bình thường, chuyện này hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì." Trương Hoa Tú thật sự cảm thấy không có bất cứ vấn đề gì, bây giờ cô ấy chỉ muốn kiếm tiền, cô ấy không tin mình không lấy chồng thì sẽ không sống nổi.
Sau khi trò chuyện thêm một lúc nữa, Trương Hoa Tú về nhà trước, cô ấy phải về công xưởng để xin mua đứt thâm niên, có lẽ chuyện này phải mất vài ngày, khi nào được phê duyệt, cô ấy sẽ lập tức đi làm.
Dần dần Trương Hoa Tú không còn dè dặt nữa, Thư Nhan nhận ra cô ấy là một người khéo ăn nói. Giọng nói từ tốn, rất nhẹ nhàng, là một hạt giống tốt để bán hàng, bồi dưỡng thêm là có thể trở thành quản lý cửa hàng. Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ nhất thời của cô, bản thân cô không phải là người hiểu biết quần áo, không thể tìm một người không thạo nghề để làm quản lý cửa hàng được, biết đâu mai này cô mở chi nhánh…
Hình như nghĩ xa quá rồi, Thư Nhan tự dọn dẹp bên trong một lượt, ăn một chút gì đó. Ông chủ Trương đưa một nhóm người đến sửa sang, Trần Phi cũng ở đây, anh ấy đi loanh quanh trong cửa hàng một vòng, như đang tìm gì đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây