Bà cụ còn phải ở bệnh viện vài ngày, mấy hôm nay vẫn để y tá chăm sóc, Tiểu Lan dọn dẹp ở nhà trước, sau đó mỗi ngày đều sẽ đưa canh đến.
Đến khi bà cụ trở về, Tiểu Lan sẽ ở nhà chăm sóc bà, mỗi ngày Phương Trạch Vũ và Thư Nhan tan làm sẽ đến thăm bà cụ, cùng bà trò chuyện một lúc rồi mới về nhà mình.
“Nhìn bà cụ như thế, em thấy rất xót xa. Thăm bà cụ về, Thư Nhan bùi ngùi, “Sau này tốt nhất em nên chết già, ngủ một giấc rồi đi.
“Em còn trẻ, nghĩ xa xôi như vậy làm gì? Phương Trạch Vũ không thích nghe Thư Nhan nói đến cái chết.
“Thời gian trôi qua nhanh quá, chẳng mấy chốc em đã sắp ba mươi rồi. Bất giác, cô đã đến thế giới này hơn hai năm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây