Nghe qua như vậy, Thư Nhan xem như đã hiểu rõ, đây chính là một hắc điếm, chuyên môn lừa gạt các nữ sinh ít kinh nghiệm sống. Bây giờ chỉ là bưng trà rót nước, sẽ dần dần thay đổi theo thời gian, bọn chúng sẽ dẫn dắt từng bước một cho đến khi sa đọa.
“Đây là các người đang phạm pháp, mau thả con gái của tôi ra, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát. Cô Cả ôm lấy con gái mình, hai mắt hoe đỏ.
“Phạm pháp? Chúng tôi làm gì phạm pháp? Chị gái này, cơm có thể ăn bậy, nhưng nói thì không thể nói bậy được. Hợp đồng giấy trắng mực đen viết rõ ràng, chữ ký của chính con gái bà, chúng tôi làm sao lại phạm pháp? Người phụ nữ không hề sợ hãi nói.
“Tôi cũng không biết Vương Tiểu Tam lại có năng lực như vậy, dám mở loại quán này? Hồ Thụy Tuyết cười đi tới.
Người phụ nữ nghe thấy Hồ Thụy Tuyết nói thì sững sờ, ông chủ của bọn họ là họ Vương, thứ ba trong nhà, người lớn trong nhà gọi ông ta là Tiểu Tam. Những năm gần đây, cái tên Tiểu Tam này dần dần bị thay thế bởi một đám người xấu, ông chủ của bọn họ càng ngày càng chán ghét xưng hô này, ngoại trừ người lớn trong nhà và những người có địa vị cao hơn ông ta, những người khác không dám gọi ông ta là Tiểu Tam, cho dù là mang ba chữ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây