Nhưng nơi này của lão Trương lại khác, vốn dĩ lúc trước muốn hợp tác với ông ấy làm một lô quần áo mùa thu kiếm lời, khi bọn họ đủ tài chính quả thực đã cho Thư Nhan một phần cổ phần, là lương tâm của họ, nhưng mà Thư Nhan thật sự không có tinh lực để lo chuyện công xưởng, hết thảy bên trong đều do vợ chồng họ lo liệu, cho nên cô đã nghĩ bán cổ phần cho lão Trương, rút khỏi công xưởng.
Hai vợ chồng nghe Thư Nhan nói muốn bán cổ phần cho bọn họ thì đưa mắt nhìn nhau.
"Tại sao cô lại đột nhiên muốn rút ra?" Lão Trương biết Thư Nhan bây giờ có tiền, có khi vài ngày đã hơn thu nhập một năm của bọn họ, thế nhưng có ai chê nhiều tiền đâu, lại không cần làm cái gì mà mỗi năm đều có thể chia hoa hồng, không tốt sao?
"Gian hàng của công ty càng lúc càng lớn, tôi thực sự không có tinh lực để quan tâm đến những thứ khác." Thư Nhan đưa tay ngăn lão Trương nói chuyện, cười nói: "Cũng không phải tôi tặng cho hai người, cứ dựa theo tài sản trong xưởng quy ra cho tôi."
Tổng cộng hai mươi phần trăn cổ phần vậy mà có thể trị giá năm mươi vạn tệ, Thư Nhan ký thỏa thuận với lão Trương xong mang tiền về nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây