Bọn họ cũng biết Thư Kiến Dương có mối quan hệ tốt với thị trưởng và đồn trưởng, cho dù họ có báo cáo cũng vô dụng. Trước kia, bọn họ dám đối xử tệ bạc với Thư Lệ cũng vì Thư Kiến Dương không quan tâm đến Thư Lệ, bây giờ Thư Kiến Dương đã ra mặt, cho bọn họ mười lá gan cũng không dám hô to gọi nhỏ với Thư Lệ nữa.
“Tiểu Lệ, hai đứa nhỏ của chúng ta cô không thể mang đi hết được, như thế cô nghĩ người dân ở thị trận nói gì về tôi? Phải để lại một đứa cho tôi. Lữ Khánh Vĩ cứng không được thì đành mềm.
“Được, tôi để Bình An lại cho anh, còn con gái về với tôi. Thư Lệ nhìn chằm chằm Lữ Khánh Vĩ, vừa thấy biểu cảm không muốn lộ ra trên mặt gã lập tức châm biếm: “Tôi chắc chắn không để con gái lại cho anh, ai biết tên súc sinh nhà anh đến lúc nào đó sẽ bán con gái của tôi đi đây, tôi đã quyết định rồi, hoàn cảnh của tôi cũng đã như thế rồi, nên tôi không muốn tương lai của con gái mình sống như tôi.
Con gái của Thư Lệ bám sát phía sau của chị ấy, nghe mẹ nói như thế hốc mắt lập tức đỏ ửng lên.
Con bé thật sự rất sợ hãi, nếu mẹ dẫn em trai đi, thì tương lai của con bé phải làm sao đây?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây