Thư Nhan bị lời nói của Thư Lệ làm hoảng sợ, cô thật sự không ngờ chị ấy sẽ nói ra như vậy.
Thư Lệ thấy nét mặt ngạc nhiên của Thư Nhan, chị ấy cười khổ nói: “Cứ tiếp tục sống những ngày tháng như vậy, chị với mấy đứa nhỏ cũng mất mạng mất. Chị không nghĩ cho mình, thì cũng phải nghĩ cho đứa con.
Mấy năm nay, Bình An đã làm tốn kém rất nhiều tiền cho nhà đó, đừng nói đến bà nội của thằng bé mà ngay cả chính ba của mấy đứa nhỏ bây giờ nhìn Binh An cũng thấy khó chịu. Cho nên, khi em gái chồng đưa ra ý kiến như vậy, bọn họ cũng không phản đối, lúc gã đồng ý đồng nghĩa, gã cũng đã bỏ Bình An rồi, nhưng nếu không chữa trị bệnh thì Bình An cũng chỉ có thể chậm rãi chờ chết, làm bà chủ của một gia đình nhưng lại không có điều kiện đưa kinh tế ra, nên Thư Lệ không có xíu quyền lực nào ở trong nhà.
Thư Lê đã nghĩ nếu em gái nhỏ đã dám ly hôn, thì chị ấy dựa vào cái gì mà không dám ly hôn? Chị ấy đi ra ngoài làm việc, chẳng sợ một tháng chỉ kiếm được 200 đồng, cũng có thể nuôi sống chị ấy và bọn nhỏ rồi, dù thế nào cũng không tệ hơn như bây giờ.
“Chị đã nghĩ kỹ chưa? Thư Nhan đánh giá Thư Lệ từ cao đến thấp, chị ấy không bắt chước cách ăn mặc của cô đấy chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây