“Cũng được ạ, con người của cháu không kén ăn. Phương Trạch Vũ mỉm cười.
Cái con người này thật hèn hạ, càng hiếu thuận với ba mẹ thì bọn họ lại càng không thích, càng đối với bọn kêu to quát lớn thì bọn họ lại càng đối xử tốt. Cũng giống như Thư Nhan vậy, hiện tại cô đối xử hờ hững với bọn họ thì bọn họ ngược lại càng không dám làm gì đã thế còn ra sức lấy lòng cô nữa.
“Nhan Nhan, ba mẹ già như vậy rồi mà còn chưa bao giờ được ở khách sạn thế này đâu! Cái khách sạn này chắc là rất thoải mái nhỉ?
Ý tứ chính là muốn được ở khách sạn này! Thư Nhan liếc mắt nhìn bọn họ một cái rồi làm như nghe không hiểu, cô nói chuyện với Thư Kiến Dương: “Anh ba, anh chuẩn bị thế nào rồi?
“Đều chuẩn bị xong rồi, một lát nữa chúng ta đi đón cô dâu. Thư Kiến Dương vui tươi rạng rỡ nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây