Bước đến gần Châu Tiểu Mai, Thư Nhan suy nghĩ nói: “Nhất định cô đã đi tìm A Vũ rồi phải không? Hơn nữa lại còn đạp phải cây đinh nếu không với tính cách này của cô sẽ không đến tìm tôi vào lúc này.
Thấy vẻ mặt giận giữ và xấu hổ của cô ta, Thư Nhan nghiêm mặt lại nghiêm túc khiến cho Châu Tiểu Mai có chút sợ hãi: “Nếu cô đã biết Phương Trạch Vũ đã có người yêu vậy thì nên biết mà kiêng dè, cô nên biết vì năm đó Phương Trạch Vũ cứu một cô gái mà bị xử oan mất đi công việc, bị ngồi tù, lại vì chuyện này mà mất đi người thân, anh ấy cứu cô mà cô không cảm kích, ngược lại còn đi phá hoại tình cảm của anh ấy sao? Đừng có nói với tôi về tình yêu, tình yêu là sự tương đối, cô dựa vào cái gì mà cho rằng Phương Trạch Vũ sẽ thích cô? Dựa vào việc cô lớn tuổi hơn tôi? Dựa vào việc cô chưa từng kết hôn? Hay dựa vào công việc giáo viên kia của cô? Tự cho rằng mình có trình độ, ngoài ra, thân là một giáo viên thì cái hành vi của cô thật sự không xứng một chút nào.
Khuôn mặt Châu Tiểu Mai đỏ bừng, cô ta thật sự muốn đến xem một người phụ nữ đã từng ly hôn và mang theo hai đứa trẻ thì dựa vào cái gì mà muốn chiến thắng cô ta.
“Tôi không có ý khác, tôi…tôi chỉ là…
“Là cô muốn biết tại sao Phương Trạch Vũ sau khi nhìn thấy điều kiện của cô ưu tú như vậy, mà tại sao vẫn kiên quyết chọn tôi phải không? Loại người như vậy Thư Nhan đã gặp qua rất nhiều rồi, đều là bị những người xung quanh tán tụng thành quen, cảm thấy bản thân mình là tiên nữ hạ phàm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây