“Mấy ngày nay thời tiết cũng không tốt, đợi thời tiết tốt rồi đi. Thiên Bảo cũng nói với tôi muốn đi cưỡi ngựa lớn mấy lần mà cô không cho thằng bé đi. Hồ Thụy Tuyết hẹn Thư Nhan nhiều lần, nhưng đều bị cô từ chối.
“Trời lạnh như vậy đi cưỡi ngựa cái gì? Buổi tối lần trước cô nói gì? Phải đăng ký như thế nào?
“Quyết định xong rồi?
“Ừ, học không đến nơi đến chốn, ra ngoài gặp khách hàng, có người hỏi tôi học trường đại học nào, tôi cũng không biết phải trả lời sao. Vốn dĩ chỉ muốn mở tiệm bán quần áo, nuôi lớn hai đứa nhỏ là được rồi. Thật sự không ngờ sẽ gặp cô, bây giờ còn cùng nhau mở công ty, công ty ngày càng lớn mạnh, sau này công ty của chúng ta nhất định sẽ trở thành công ty lớn có tiếng trong nước, sau đó sẽ ra nước ngoài. Một bà chủ là nghiên cứu sinh, một bà chủ khác còn chưa tốt nghiệp tiểu học, nói ra cũng quá xấu hổ. Thư Nhan đi học đã đủ rồi, cô thật sự không muốn vì một tấm bằng mà lại lên lớp ngồi. Nhưng xã hội bây giờ chính là như thế, rất nhiều người nói bằng cấp vô dụng, nhưng nếu thật sự đến thành phố thì sẽ phát hiện bằng cấp chỉ là một cái gõ cửa, nếu không có năng lực mạnh hơn thì bạn cũng không thể bước vào cánh cửa kia.
Thư Nhan quyết định đi học trung học và đại học, sau đó sẽ học lớp bồi dưỡng tại một trường đại học nổi tiếng, làm một nghiên cứu sinh, không cần biết là chính quy hay không, tên tuổi cũng phải tốt nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây