Bất kể thế nào Ngô tú nguyệt cũng không thể ngờ được là Phương Trạch Vũ, dù sao danh tiếng của anh ở thành phố đại học cũng không tốt lắm. Tuy rằng Thư Nhan đã ly hôn còn có con riêng, nhưng bây giờ cô trở nên xinh đẹp, bản thân cũng ưu tú, cho dù không tìm được người chưa hôn, nhưng cũng có thể tìm được người đàn ông đã ly hôn có điều kiện không tệ.
Tới khách sạn nghỉ ngơi một lát trước, trong lòng Ngô Tú Nguyệt cảm thấy Thư Nhan có chút hơi hoang, cô có tiền thì không sao, dù sao nếu cô ấy đi một mình tuyệt đối sẽ không đến khách sạn nghỉ ngơi.
Khoảng ba giờ rưỡi, Thư Nhan đánh thức Ngô Tú Nguyệt đi nhập hàng, Ngô Tú Nguyệt trợn mắt há hốc mồm nhìn đám đông bên ngoài chợ: “Có nhiều người mở cửa hàng quần áo như vậy sao?
Không làm chung một ngành nghề sẽ không chú ý, tới khi làm cùng một nghành, lại phát hiện đầy đường đều là bạn cùng nghề.
“Chợ bán sỉ này nổi tiếng cả nước, rất nhiều nơi đều đến chợ bán sỉ này, đương nhiên là sẽ đông người rồi. Thư Nhan quan sát xung quanh một chút, cũng không nhìn thấy chị đồng hương, trong lòng có chút thất vọng, chị đồng hương không gọi điện thoại cho cô, không biết tình hình chị ấy ở bên đó như thế nào: “Chúng ta đi thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây