Trần Phi là em rể của Ngô Tú Nguyệt, Ngô Tú Nguyệt tìm anh ấy, anh ấy dù có bận cũng sẽ giúp cô ấy trước. Chắc chắn anh ấy sẽ không lấy tiền thiết kế, hơn nữa bất kể là nhân công hay vật liệu đều là giá nội bộ, có nhiều thứ Thư Nhan cảm thấy Trần Phi có thể sẽ muốn tự mình lấy lại một chút hay không.
Ngô Tú Nguyệt không phải kiểu người được lợi còn khoe mẽ, buổi sáng buổi chiều ăn nhẹ, buổi trưa ăn bữa chính, đều làm theo trình tự của đầu bếp, thuốc lá và rượu cũng có đủ, dù sao nhất định không để Trần Phi mất mặt ở trước mặt các nhân viên của anh ấy.
Phong cách bên này cũng hơi giống bên Thư Nhan, khi Trần Phi thiết kế cũng đã hỏi Thư Nhan, Thư Nhan cảm thấy không có vấn đề gì, đừng nói tới việc còn cách nhau xa như vậy, hơn nữa ở đường Nam Thành Tây cũng có không ít cửa hàng sửa chữa gần giống với cô, Trung Quốc theo xu hướng nghiêm túc, cô cũng không thể nói rõ lí lẽ được.
Cửa hàng đang sửa sang lại, bỏ ra một số tiền lớn, Ngô Tú Nguyệt cũng cực kỳ lo lắng, buổi tối mỗi ngày đều tới tìm Thư Nhan nói chuyện với cô, nếu không áp lực này sẽ càng lớn hơn, không thể ngủ được.
“Thật sự không cần lo lắng, chị xem lúc trước tôi cũng không hiểu gì mà mở cửa hàng, bây giờ ít nhất chị còn có thể hỏi tôi, hơn nữa Tú Tú cũng có thể giúp chị, sợ gì chứ? Thư Nhan thấy dáng vẻ nôn nóng này của cô ấy, an ủi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây