“Không sao, đêm qua tôi ngủ mấy tiếng rồi, bây giờ ngủ quá nhiều buổi tối sẽ không ngủ được, tôi đi xem với chị một chút. Thư Nhan cười nhạt nói.
Trước kia Thư Nhan thường xuyên tới bách hoá này, được xem là nơi nhộn nhịp nhất đường Phủ Tiền, nhưng Trương Hoa Tú nói cách bách hóa không xa, Thư Nhan cảm thấy không xa này phải thêm một dấu ngoặc kép, từ bách hóa tới cửa phía Nam cũng phải tới bảy, tám phút đi bộ, như vậy vẫn gọi là không xa?
“Không đến mức nói quá, nhưng tuyệt đối không được coi là con đường tốt, tiền thuê nhà bao nhiêu? Thư Nhan đi dạo một vòng ở bên cạnh.
“Một tháng sáu trăm, một năm bảy ngàn, bà chủ chỗ này và tôi cũng được xem là bạn bè, không lấy phí chuyển nhượng của tôi, cô ấy còn thừa lại tiền thuê nửa năm, tôi chỉ cần trả tiền thuê nửa năm là được. Ngô Tú Nguyệt vẫn luôn chú ý tới nét mặt của Thư Nhan, chỉ sợ cô nói chỗ nào đó không ổn.
Người bạn này của Ngô Tú Nguyệt rất hào phóng, Thư Nhan nhìn thoáng qua, thì ra trước đó cũng là cửa hàng bán quần áo, là kiểu quần áo giá tương đối rẻ, nhìn chung cũng không tệ, nhưng lại cách trường đại học hơi xa, vậy nên kinh doanh cũng bình thường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây