Thư Nhan há hốc mồm, cái gì mà A Vũ nói như vậy thì chị ấy sẽ không như vậy nữa, như thể Phương Trạch Vũ có thể quyết định thay chị ấy vậy.
“Các em cũng thật là, đến chỗ của chị, sao còn ăn sáng? Dù thế nào thì hôm nay cũng phải ăn cơm trưa xong rồi đi. Nói xong, chị ấy đeo tạp dề đi vào phòng bếp chuẩn bị, căn bản không nghe Phương Trạch Vũ và Thư Nhan nói.
Người ta bận rộn trong ngoài, Thư Nhan cũng không tiện chỉ ngồi chờ ăn, đi vào nhặt rau giúp chị ấy.
“Không cần không cần, em đi ra ngoài ngồi với A Vũ là được, nếu nhàm chán, thì bảo A Vũ đưa em ra ngoài đi dạo, cậu ấy rất quen thuộc ở đây.
“Không sao. Thư Nhan cười cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây