"Con nghĩ hai ba mẹ thích cằn nhằn như vậy sao. Con nói xem, sao con không cẩn thận như vậy? Bị Thư Nhan tính kế, còn bị đuổi ra khỏi nhà? Lúc ấy, con nên nói với mẹ, mẹ sẽ xé con nhỏ đó ra, cuối cùng ngay cả cháu đích tôn cũng không giữ được, mẹ thấy do Lý Kiều Kiều không cho con giữ. Kết quả thế nào? Đứa nhỏ thôi, cô ta cũng không giữ được, bác sĩ còn nói trong tương lai rất khó sinh con được nữa." Thỉnh thoảng ông cụ Diệp nhìn ra bên ngoài, tiến đến thì thầm bên tai Diệp Chí Cường: "Vài ngày trước, ba đến thăm con gái của em gái nhỏ của nhà họ Ngô, dáng vẻ nhìn vừa trắng vừa mũm mĩm, mặt tròn vo, vừa nhìn đã giống ông Vượng. Dáng vẻ này không giống với Lý Kiều Kiều kia, cằm nhọn đến mức đâm chết người, vừa nhìn đã thấy khắc chồng, con nói xem, sau khi con ở với cô ta giống như số con rệp, không phải cô ta khắc thì là ai? Còn có, danh tiếng của cô ta..."
"Ba đừng nói bậy bạ, bây giờ thời đại nào rồi, còn mê tín cổ hủ như thế." Tuy lời là nói như vậy, nhưng rõ ràng Diệp Chí Cường đã bị thuyết phục.
Sau khi ở cùng với Lý Kiều Kiều, thật sự anh ta làm chuyện gì cũng không thuận lợi, đầu tiên là bị Thư Nhan uy hiếp đuổi ra khỏi nhà, còn hạng mục của công ty Tái Thị cũng bị người ra cướp mất, bỏ ra rất nhiều tâm tư với lao lực mới gắng gượng được huề vốn, anh ta cầm chút tiền thừa này về tỉnh biên giới phát triển, kết quả cũng gian khổ khác thường.
Chủ yếu là từ khi danh tiếng của Lý Kiều Kiều bị phá hủy, sau đó đứa nhỏ cũng không có, cả người cũng thay đổi, tính toán chi li không nói còn cả ngày nghi thần nghi quỷ, luôn luôn nghi ngờ anh ta có phụ nữ khác ở bên ngoài, hở chút tối về nhà đã cãi lộn ầm lên, biến mỗi lúc anh ta ở nhà cảm thấy phiền muốn chết, còn không bằng Thư Nhan lúc trước, cái gì cô cũng không quan tâm, còn muốn hầu hạ anh ta thật thoải mái.
Tính con người là như thế, vợ không bằng tình nhân, thỉnh thoảng ở chung một chỗ chỉ thấy được ưu điểm của đối phương, quan trọng nhất là trên người của Lý Kiều Kiều có một ánh hào quang của người trí thức, có thể làm cho người đàn ông như Diệp Chí Cường có cảm giác muốn chinh phục. Hiện tại, không có lớp màn ánh hào quang này, Lý Kiều Kiều cũng không sinh con được, lúc này đây cơ thể không chăm sóc tốt còn lưu đi lạc xa quê hương với anh ta, nên chỉ có thể khó coi như thấy quỷ. Càng ngày Lý Kiều Kiều càng không có tự tin, một người cố gắng một lần nữa dồn hết sức vào sự nghiệp cả ngày đi xã giao, vốn chỉ mới trên ba mươi, đương nhiên Lý Kiều Kiều không thể yên tâm anh ta được, hơn nữa cơm áo gạo tiền cho cuộc sống...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây