“Ai gọi điện thoại cho cháu đấy? Có phải con nhóc chết tiệt Thư Nhan kia không? Mẹ của nguyên chủ, Lâm Tử Hương muốn lấy điện thoại đi động qua xem.
Thư Kiến Dương giơ tay lên, né tránh bàn tay đang đưa tới của bà ta: “Thím hai, điện thoại di động này của cháu hơn hai mươi ngàn tệ đấy, làm hỏng rồi thì thím đền à?
Đối với Thư Kiến Dương không sợ gì cả này, Lâm Tử Hương chỉ có thể kìm nén tính khí, nịnh hót nói: “Chẳng phải thím đây sốt ruột sao.
“Đây là một khách hàng của cháu, không phải thím ở bên cạnh nghe thấy rồi sao? Cháu luôn lấy hàng ở chỗ ông ta, bây giờ ông ta thấy cháu buôn bán tốt thì muốn tăng giá với cháu, cũng không nghe ngóng thử xem Thư Kiến Dương cháu là người như thế nào, dám giở trò ở chỗ cháu, lát nữa cháu dẫn một đám đàn em trực tiếp chặt đứt tay chân của ông ta, xem ông ta còn dám hay không. Thư Kiến Dương hung tợn nói.
Lâm Tử Hương và Thư Kiến Bân nuốt nước bọt, Lâm Tử Hương lập tức cười nói: “Thím không có ý nghi ngờ cháu, thím chỉ là lo lắng quá, cháu nói một người phụ nữ như nó dẫn theo hai đứa trẻ, lại mang theo nhiều tiền trên người như vậy, ngộ nhỡ bị lừa gạt thì làm thế nào? Cháu nói xem đứa trẻ này cũng đủ nhẫn tâm, ly hôn không nói với người làm ba mẹ như chúng ta, ly hôn xong thì bỏ đi không chào hỏi, bây giờ người ở đâu cũng không biết, người làm mẹ như thím có thể không lo lắng được sao? Ban ngày thím lo lắng, ban đêm thì khóc, nếu xảy ra chuyện gì không phải giống như lóc thịt thím ư.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây