“Chị sao thế? Chị vẫn chưa nghĩ ra sao? Dù sao, cũng còn rất nhiều thời gian, chị cứ từ từ nghĩ cũng được. Lâm Tuệ cho rằng cô chưa sắp xếp xong danh sách khách mới.
“Không phải, trong lòng tôi đã có ước lượng rồi, chị cũng biết năm nay tôi mới đến Nam Thành, nên không có nhiều người quen biết, tổng cộng lại cũng chỉ có mười mấy người chưa đến hai mươi nên cũng tầm khoảng hai bàn. Thư Nhan tính toán đại sơ một chút, chắc cũng tầm đó.
“Thế thì tốt, chị có sắp xếp xong thực đơn chưa? Tôi đã sắp xếp xong thực đơn từ lâu rồi, chị có cần tôi đưa cho chị một phần không? Lâm Tuệ cũng âm thầm tính trong lòng, hai bàn vẫn khá dễ dàng.
“Tôi đang lo cái đó đấy. Trước kia, Thư Nhan mời khách ăn cơm đều đi ra ngoài, chọn đại một bàn là được, nhưng khi đến mời cơm ở nhà thì cô không biết làm sao cho tốt nữa.
“Vậy được rồi, buổi sáng ngày mười sáu hôm đó tôi sẽ đi chung với chị để mua thức ăn. Đến lúc đó, bảo Tú Nguyệt cùng đến giúp đỡ, hai bàn ăn ba người chúng ta không khó làm đâu. Lâm Tuệ vui vẻ cười nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây