"Không có gì, đi thôi, chúng ta đi đón chị gái rồi về nhà." Trên đường đi, Thư Nhan luôn để tâm đến người phía sau, cuối cùng đến khi cô đến chợ thức ăn mới thấy được bóng dáng của Phương Trạch Vũ, Thư Nhan dừng lại nói: "Thanh Thanh, con nhìn thấy chú kia không?"
"Nhìn chú đó trông dáng vẻ rất hung dữ, nhưng là một anh hùng hả?" Trí nhớ của trẻ con rất tốt, huống hồ gì vẻ ngoài của Phương Trạch Vũ công nhận rất có trình độ.
Thư Nhan mỉm môi, cười: "Đúng rồi, con đi tới nói với chú ấy, nói chú ấy lát nữa đến bồn hoa nhỏ ở ngoài chung cư để lấy chút đồ vật."
Thanh Thanh nhìn Thư Nhan, không hỏi cái gì, lạch bạch chạy đến.
"Chú ơi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây