“Tôi ghé bạn có chút việc, nửa đêm hôm qua chị đến Hàng Thành nhập hàng lại thêm một đêm không ngủ, nay lại quần quật cả ngày, khỏi nấu nữa, sang nhà tôi ăn đi. Ngô Tú Nguyệt nhìn Thư Nhan, so với lúc mới quen đã ốm đi trông thấy, nhưng người rất tỉnh táo.
“Thôi, hôm qua tôi đến Hàng Thành mới hơn mười giờ, tìm chỗ đánh một giấc, lúc về cũng ngủ trên xe, bây giờ còn tỉnh lắm.
Cả hai vừa đi vừa nói, chẳng mấy chốc đã đến tiểu khu, Thư Nhan đã lâu ngày không nấu nướng, trong nhà cũng hết đồ ăn thế là dẫn mấy đưa đi mua nguyên liệu. Về đến nhà liền thấy một người đang đứng trước cửa, bước vào nhìn thì thấy là chủ nhà.
“Cho hỏi tìm tôi có gì không? nhà chưa thuê được bao lâu, tiền nhà cả tiền cọc đều trả rồi. Căn nhà cũng không có vấn đề, sao lại đột ngột đến đây.
“Chuyện là... người đàn ông có chút ngại mở lời, sau đó khó xử nói: “Tôi không biết phải nói thế nào, là thế này, thằng em vợ tôi dưới quê lên đây. Nếu là một người thì ở phòng mới của chúng tôi cũng không sao, nhưng nó kéo cả nhà lên không tiện ở với chúng tôi. Hai vợ chồng tôi thương lượng đưa phòng này cho nó ở. Cô yên tâm, tiền thuê với tiền cộc tôi hoàn lại cho cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây