Lần này Thư Nhan không ngu ngốc chờ đợi ở bên ngoài nữa, tìm một khách sạn ổn ổn gần đó, mượn đồng hồ báo thức của chủ nhà và đặt báo ba giờ rưỡi.
Nằm chưa bao lâu đã thiếp đi. Báo thức vang lên, Thư Nhan vực dậy, liếc nhìn thời gian, ba giờ rưỡi, cô tức tốc đi rửa mặt rồi lấy đồ đạc đến chợ sỉ.
Qua mấy đợt huấn luyện, Thư Nhan đã có thể ‘tranh hàng’ tốc độ, mấy ngày nay kinh doanh đã khiến Thư Nhan tự tin vào mắt nhìn của bản thân hơn rồi, lấy được kha khá đồ quần ưng ý, rồi đến cửa hàng quen mua mấy kiểu mới.
Trở về chỗ đậu xe, bác tài giúp Thư Nhan chất đồ vào cốp xe.
“Bà chủ Thư, bạn tôi mấy phút nữa mới quay lại, cô có thể đợi chút không? bác tài thương lượng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây