Cùng lúc đó, Lưu Ngọc Mai, Giang Đào và Lương Phú Quý đen mặt đi đến cửa nhà hàng xóm. Lưu Ngọc Mai chạy cả ngày, mặt mày xám xịt, đến cả nước uống cũng không để ý đến mà chỉ nhấp một hớp. Bà ta chỉ muốn nhờ người ta cứu Tạ Chấn Giang ra, nhưng vấn đề là người ta nói chuyện này vẫn chưa điều tra rõ ràng, chưa điều tra rõ ràng thì không thể thả ra. Bọn họ đói bụng cả ngày, chỉ cảm thấy những ngày tháng này không thể nào sống nổi, ai ngờ bọn họ vừa trở về đã nhìn thấy Tô Duy Duy dẫn theo mấy đứa trẻ ở đó ăn uống no say.
Bà ta đứng ở xa xa nhìn, trong nồi lẩu đó có thịt có xương ống! Bên trên còn đặt một dĩa cải trắng xào thịt, miếng thịt heo đầy đặn đó sớm đã câu dẫn cái bụng bà ta kêu lên ùng ục. Giang Đào cũng đen mặt, cô ta vốn cho rằng bản thân mình chèn ép được Tô Duy Duy rồi, nhưng ai ngờ chỉ chớp mắt một cái, vị trị vợ xưởng trưởng của cô ta không còn nữa. Không chỉ như vậy, chồng của cô ta còn bị bắt đi, những ngày tháng này quả thực không thể sống nổi.
Giang Đào tối sầm mặt lại đi vào phòng, Lưu Ngọc Mai âm thầm mắng chửi vài câu, mắng Tô Duy Duy ăn một mình, mắng Tô Duy Duy cười trên nỗi đau của người khác, mắng cô sớm biết sửa xe mạo hiểm còn không nhắc nhở, mắng hết tổ tông mười tám đời của cô.
Lương Phú Quý ngửi mùi vị bên cạnh, thèm ăn muốn cầm bình rượu đi qua uống hai chén, nhưng ông ta buộc phải giữ thể diện.
Không ai để tâm đến bọn họ, mọi người đều làm như không nhìn thấy, tiếp tục ăn ăn uống uống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây