Lưu Ngọc Mai cắn hạt dưa khinh miệt một câu, hung ác nói: “Tôi sớm muộn gì cũng chỉnh đốn cô ta, bà xem xem dáng vẻ cô ta có giống góa phụ chút nào không? Mấy hôm trước tôi đăng ký cho Tiểu Muội và Tranh Tranh đi học, bà nói xem tôi lấy tiền ở đâu ra cung cấp cho nhiều đứa con nít đến như vậy? Mẹ kế khó làm quá, tôi vẫn chưa làm gì cô ta mà cô ta đã muốn cầm dao chém tôi rồi, bà nói xem tôi có dễ dàng không?
“Còn phải nói, người mẹ kế này không hề dễ làm.
“May mà con trai bà phát đạt rồi, được làm xưởng trường, tôi nói này Ngọc Mai à, Bảo Giang nhà tôi bây giờ ở nhà không có gì làm, hôm nào kêu Chấn Giang giúp đỡ đưa nó vào trong xưởng làm việc được không? Cũng không mong một tháng kiếm được mấy trăm như Chấn Giang nhà bà, có thể kiếm được một trăm tệ là tôi hài lòng rồi.
“Chấn Giang người ta bây giờ là xưởng trưởng rồi, thật sự phát đạt rồi, chút chuyện nhỏ này Chấn Giang chắc chắn sẽ giúp được mà.
Những lời bọn họ nói khiến Lưu Ngọc Mai thấy rất dễ chịu, lúc còn trẻ bà ta là góa phụ bị người ta cười nhạo, chịu không ít khổ cực, may mà con trai bà ta không chịu thua kém, bây giờ còn có cổ phần danh nghĩa trong xưởng sửa xe. Khoảng thời gian gần đây mọi người gặp bà ta đều vô cùng khách sáo, khiến trong lòng bà ta rất thoải mái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây