Lương Tiểu Đệ buồn bực trong lòng, luôn cảm thấy Tô Duy Duy cản đường kiếm tiền của cậu ấy. Nếu không phải do Tô Duy Duy thì cậu ấy đã có thể đóng cổ phần cùng với Tạ Chấn Giang rồi, tới bến đò chở xe về để biết được đường tới đó. Bây giờ thì hay rồi, tỉnh mộng làm giàu rồi, chưa lấy được tiền công, còn đắc tội với Tạ Chấn Giang và Tưởng Đông Lai nữa chứ.
“Hơn nữa Tưởng Đông Lai là anh rể của tôi, anh ta có thể hãm hại tôi sao?
Tranh Tranh nhăn nhó chau mày, tại sao cậu bé không thích Tưởng Đông Lai? Vì cậu bé cảm thấy anh ta không phải người tốt.
Lương Tiểu Đệ trách Tô Duy Duy cản trở cậu ấy kiếm tiền, mấy ngày sau đó cậu ấy không tìm Tô Duy Duy nói chuyện, cậu ấy cũng không đi học mà chỉ ngồi không ở nhà. Tô Duy Duy cũng không yêu cầu quá đáng, hàng ngày chỉ bắt cậu ấy ra đồng làm việc, Lương Tiểu Đệ cứ thế ở nhà mấy ngày liền.
Mấy ngày này, Tô Duy Duy lại chạy tới hai trường học quanh đó để bán đề thi, vì cách thời gian thi mấy ngày rồi, nên hai trường này cũng trả giá thấp hơn, chỉ bán được 300 tệ mỗi trường. Chắc hẳn phải vậy, bọn họ tranh giành nhau lấy, bây giờ trong tay Tô Duy Duy đã có gần 1700 tệ rồi, nhưng cô không nói với ai về việc mình kiếm được tiền. Bình thường cô mua cọng hành cũng rất keo kiệt, cũng sẽ không vung tiền mua đồ cho mấy đứa trẻ, vì vậy mọi người đều nghĩ rằng trong nhà cô còn không có cơm mà ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây