Tô Duy Duy còn tưởng rằng mình nghe lầm, sửng sốt một hồi: "Con đi móc nối quan hệ? Dựa vào cái gì?"
Tôn Hồng Anh vội vàng: "Con xem con đang nói cái gì vậy! Đây là em gái ruột của con, chị em giúp đỡ lẫn nhau không phải là chuyện nên làm sao? Hơn nữa, điều kiện trường học ở nông thôn rất kém, thức ăn thiếu thốn, nghèo nàn, lại còn phải dãi nắng dầm sương, còn ảnh hưởng đến việc yêu đương của em gái con, con không thể khoanh tay đứng nhìn như vậy được."
Tô Duy Duy cười, cô cảm thấy buồn cho thay cho nguyên thân. "Cho nên ý của mẹ là Tô Viện Viện thay thế tư cách nhập học của con, hiện tại vừa được bổ nhiệm, con còn phải giúp cô ta lên thành phố, chuyện gì đây, coi con là dây chuyền phục vụ chuyên nghiệp à?"
Tôn Hồng Anh sững người một lúc, đã thấy khóe miệng Tô Duy Duy mang ý giễu cợt, sầm mặt bế hai đứa bé lên xe đạp rời đi.
Đột nhiên trong phòng có tiếng hét thảm thiết, Tôn Hồng Anh chạy vào thì thấy bốn con cóc nằm trên chăn của Tô Viện Viện! ! Con cóc kia đạp một cái lại một cái, há mồm kêu ộp ộp, thích thú nằm trên giường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây