Rõ ràng Tô Duy Duy đang đe dọa bà ta, thế này không phải đánh lén, đây rõ ràng là công khai ăn cướp mà! Cô làm vậy hết lần này đến lần khác, còn khó nói gì chứ.
Lưu Ngọc Mai nghiến răng, nuốt máu và nước mắt vào trong bụng, quai hàm gần như sưng lên vì bị cắn, nhưng bà ta vẫn mỉm cười khách khí với cô:
“Duy Duy, con sao vậy, con lại đùa dì rồi phải không? Không phải dì đã nói rồi sao, cho con của con đi học chỉ là chuyện vặt!
“Nhưng mẹ lại không có tiền, làm sao con có gan để mẹ phải chi số tiền này được chứ?
“Không việc gì mà phải xấu hổ! Chúng ta đều là người một nhà! Chút tiền thôi! Chút tiền thôi mà!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây