Đến tận cuối cùng, Lưu Ngọc Mai vẫn không hiểu, bà ta đã làm sai ở đoạn nào, rõ ràng bà ta có thể dựa vào nhà họ Lương để hút máu nhà họ cả đời, có thể yêu cầu Lương Mẫn Anh trả nợ cho Tạ Chấn Giang, có thể đạt được mục đích của mình bằng cách giở thủ đoạn bỉ ổi, nhưng cuối cùng lại chẳng thu được gì, đây nhất định là lần đầu tiên bà ta tỏ ra hoảng sợ như vậy, giống như kiếp này tuy chưa kết hôn nhưng thời gian tốt đẹp đã qua mất rồi.
Không còn bị người nào làm chướng mắt nữa, Tô Duy Duy chỉ cảm thấy trời xanh hơn, nước trong hơn, ngay cả không khí cũng dễ thở hơn trước.
Cô nhìn xung quanh, không ngờ Hạ Đông Lâm lại có thế lực lớn đến thế, lại xây cho cô một căn nhà lớn như vậy, chẳng lẽ là vì mua đất không cần tiền? Gần 2.000 mét vuông, khu vườn đã được trang trí cảnh quan, ghê gớm hơn là Hạ Đông Lâm đã làm theo những gì anh nói, thậm chí còn xây dựng một thư viện tại gia cho Tranh Tranh, nó còn đẹp hơn so với bản vẽ đồ họa vi tính. Về thiết kế của thư viện hai tầng, nó có dạng hình tròn rất đặc biệt và hấp dẫn, trong sảnh ở tầng một có hai chiếc bàn dài, vài chiếc ghế sofa và một chiếc đèn bàn bên cạnh cửa sổ kính lớn.Từ tầng hai nhìn xuống, toàn bộ thư viện thật đẹp, Tô Duy Duy rất thích nó.
Hiếm thấy khi nào cô vui như vậy, cô bất giác ôm lấy cổ Hạ Đông Lâm: ''Anh làm việc cũng hiệu quả thật đấy, em bái phục anh.''
Hạ Đông Lâm cũng hưởng ứng lời nịnh nọt của vợ, sao có thể không cười được? Lúc này anh lại ôm eo Tô Duy Duy, nhìn cô với ánh mắt ấm áp và nói: ''Em vui là được.''
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây