Quả nhiên, sau khi ông ta nói xong, Tô Duy Duy đang ngồi trên ghế sô pha cười mỉa mai: “Không phải nói đó là dự án tốt sao? Không phải bảo tôi đừng hối hận sao? Lúc đầu là ai đắc y khoe khoang tìm được một dự án tốt? Còn thề cho dù có lỗ cũng không tìm đến chúng tôi, sao vậy, mới bao lâu mà đã quên những lời mình nói rồi sao?
Ánh mắt Lưu Ngọc Mai né tránh, bà ta không ngờ Tạ Chấn Giang xui xẻo như vậy, rõ ràng tìm được một mối tốt, vậy mà lại để người ta chạy mất.
“Duy Duy, chúng ta đều là người một nhà, một nhà sao có thể ghi thù qua đêm? Con giúp Chấn Giang đi mà, Mẫn Anh có nhiều tiền như vậy, giúp chúng ta một chút thì có sao đâu? Con không thể trơ mắt nhìn Chấn Giang bị bọn cho vay nặng lãi thúc giục, kéo cả gia đình lớn nhỏ đi tự sát chứ?
Tô Duy Duy vừa uống trà vừa cười: “Kéo cả gia đình lớn nhỏ tự sát? Thực sự là tại ai mà đi đến nước này? Nếu lúc Tạ Chấn Giang làm việc đó có chút đầu óc, nếu các người có thể giúp thuyết phục, mọi chuyện có như ngày hôm nay không? Nói đi cũng phải nói lại, bản thân các người có tiền thì có thể đi đầu tư vào đó, nhưng rõ ràng là không có tiền, còn đi mượn tiền cho người khác vay, muốn một bước lên mây ăn cho béo bở thì phải chấp nhận rủi ro lớn trong đó, mặc kệ các người làm gì thì cũng là tự làm tự chịu, cho dù phải tự sát, tôi cũng chỉ nể tình hai đứa nhỏ mà giúp các người báo cảnh sát, tuyệt đối sẽ không ngăn cản, muốn dùng chiêu này uy hiếp tôi sao? Ha ha.
Tô Duy Duy cười như xát muối, Lưu Ngọc Mai tức giận đến phát run, nếu không phải cần cô giúp thì bà ta cũng không cầu xin ả tiện nhân Tô Duy Duy này, nhưng bây giờ họ không còn đường lui, chỉ có Tô Duy Duy mới có thể giúp bà ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây