Không những ăn được hai phần lãi, công ty còn chia cho anh ta năm phần, nói cách khác, anh ta chẳng cần làm gì cũng có thể ăn tiền lời, tháng này kiếm được tận mấy ngàn, anh ta kích động muốn xỉu, luôn mồm nói Tô Duy Duy vừa không có bản lĩnh vừa không có tầm nhìn, không hiểu gì về xã hội, nói loại người như Tô Duy Duy chắc chắn sẽ bị xã hội đào thải.
Nhưng anh ta thì khác, đầu óc linh hoạt, nảy số nhanh, bây giờ đã kiếm được tiền, sẽ phát đạt ngay thôi.
Mỗi lần Tô Duy Duy nghe xong đều cười ha hả, hùa theo nói mình ngu đần, không lợi hại bằng anh ta, khiến Tạ Chấn Giang vô cùng đắc ý. Sau khi có tiền, Tạ Chấn Giang còn mua dây chuyền vàng to bự cho Giang Đào và Lưu Ngọc Mai, hai người kia đeo nó ra ra vào vào, sợi dây đó suýt khiến mắt Tô Duy Duy mù lòa, hận không thể quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, đừng mang sợi dây lớn như vậy, bắt cái cổ phải đeo thứ vừa to vừa nặng thế kia, đã hỏi ý kiến nó chưa?
Cuối tuần, Tạ Bảo Vân quay về, vẻ mặt u ám, ánh mắt thâm trầm nhìn Tô Duy Duy, không biết đang nghĩ gì, Tô Duy Duy thỉnh thoảng nghe thấy cô ta nói chuyện phiếm với Lưu Ngọc Mai, biết Tề Nguyên Tân đưa phụ nữ về nhà ở, còn anh anh em em trước mặt cô ta, cô ta trần truồng đứng trước mặt Tề Nguyên Tân, anh ấy không những không động tâm, ngược lại còn nôn mửa, mặc dù điều kiện bản thân Tạ Bảo Vân không tính là xuất chúng, từ nhỏ lại không có ba, nhưng Lưu Ngọc Mai rất cứng rắn, khi còn ở nông thôn, Lưu Ngọc Mai làm quả phụ, bà ta cũng qua lại với không ít đàn ông trong thôn, bình thường đều có đàn ông tiếp tế, trong tay bà ta cũng không thiếu tiền, đối xử với con cái không tính là keo kiệt, từ nhỏ đến lớn Tạ Bảo Vân sống còn tốt hơn người bình thường, đương nhiên tâm cao khí ngạo, cho tới bây giờ chưa từng phải chịu oan ức như vậy, bây giờ thấy người đàn ông mình yêu nôn mửa trước cơ thể mình, lòng tự trọng của cô ta đã bị tổn thương sâu sắc.
Tô Duy Duy chỉ cảm thấy tam quan của mình đã được làm mới, vợ cởi đồ quyến rũ chồng, chồng không phản ứng thì thôi đi, ngược lại còn nôn mửa dữ dội, xem ra Tề Nguyên Tân thật sự rất ghét Tạ Bảo Vân. Tô Duy Duy không nhịn được lắc đầu, cô không nhìn ra Tề Nguyên Tân là người như vậy, nhưng sau này, Tề Nguyên Tân trong sách cũng ở bên một cô gái nhà giàu, đời này không biết cô gái kia có xuất hiện không. Về phần Tạ Bảo Vân... Chỉ có thể nói là tự làm tự chịu, cho rằng mình có thể dùng thủ đoạn vô lại uy hiếp người khác, khiến người ta sợ mình, nghe mình răm rắp, thông minh quá sẽ bị thông minh hại, bây giờ xem như bị phản phệ rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây