Lúc này cô không thể rụt rè, mặt không đổi sắc lấy bút máy ra. Tặng quà là một điều đặc biệt, nếu quá tận tâm có vẻ phóng đại, quá khiêm tốn thì không đạt được hiệu quả tặng quà, khi tặng quà nhất định phải hững hờ, ra vẻ mình không để ý, nếu quá long trọng cả hai sẽ cảm thấy xấu hổ, thế nên Tô Duy Duy mỉm cười, thản nhiên lấy bút máy ra: "Đi ngang qua cửa hàng nhìn trúng một cái bút, vừa hay hôm nay là sinh nhật anh nên em mua về."
Hạ Đông Lâm giật mình, bỏ bàn tay đang lau tóc xuống, anh cầm cây bút máy nhìn một lát, bỗng nhiên nhếch môi: "LS? Chữ viết tắt họ của em và tên của anh, L và S ở cạnh nhau, đại biểu tình cảm của chúng ta sẽ ngày càng khăng khít, mặc dù chỉ là một cây bút máy, nhưng ý tứ thâm sâu, Duy Duy, em thật có lòng."
Tô Duy Duy ngây ngẩn cả người, LS là cái gì? Đúng rồi, cô nhớ ra nhãn hiệu của chiếc bút máy này hình như là như thế, lúc mua cô cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ mù mờ chọn một trong số đó, sao anh già còn suy ra lắm hàm ý như vậy?
"Không phải đâu, thật ra em cũng không nghĩ nhiều như thế, thật đó." Trông cô cũng đâu phải người có tế bào lãng mạn như vậy.
Ai ngờ Hạ Đông Lâm lại bày ra vẻ mặt "Anh hiểu mà, em không cần giải thích", mỉm cười kéo cô vào trong ngực.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây