Tô Duy Duy móc trong túi quần nửa ngày mới thấy tờ mười tệ ném cho bà ta: "Đây, đây là tiền mừng của con."
Lưu Ngọc Mai giận tím người, bà ta run rẩy chỉ vào tờ tiền nhàu nát, cay cú nói: "Chỉ có mười tệ này! Cô sỉ nhục ai đấy hả!"
Tô Duy Duy ra vẻ tổn thương, nước mắt đầm đìa: "Mười tệ không phải là tiền sao? Không phải nông thôn hay mừng tưng ấy tiền à? Được thôi, nếu mẹ đã cảm thấy mừng mười tệ là sỉ nhục, vậy có khác gì sỉ nhục con đâu, con không chấp."
Lưu Ngọc Mai đen mặt nhìn về phía Lương Phú Quý: "Phú Quý, ông xem Tô Duy Duy kìa! Dựa vào đâu mà nó được làm gia chủ, Mẫn Anh Minh Tô giàu có như vậy, sao lại không mừng tí tiền nào chứ?"
Lương Phú Quý khó xử nhìn Tô Duy Duy, cô búng tay cười nói: "Ba à, chưa kết hôn thì không phải mừng tiền, đây là tập tục, đạo lý này ba hiểu rõ hơn con mà."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây