Tô Duy Duy bị chọc cười, chủ là tấm lòng của bà cụ cô cũng không dễ từ chối, lập tức chọn mấy đôi vòng tay phỉ thúy, một tay đeo bảy tám cái vòng, da cô rất trắng, tay cũng không phải loại hoàn toàn không có thịt, cực kỳ thích hợp đeo vòng tay, hơn nữa những món trang sức này của bà cụ chất lượng quá tốt, màu xanh biếc thấm vào tim gan làm cho tay Tô Duy Duy càng trắng nõn, một xanh một trắng, tựa hồ ngay cả đôi tay kia cũng biến thành ngọc ngà quý báu.
Thái Quân thấy cô thích chia lắc lắc bàn tay lập tức nở nụ cười.
Nhà họ Diệp đương nhiên đồng ý, ngay cả mặt ông cụ cũng đỏ bừng, nói rằng nhà họ đã lâu không tổ chức hôn lễ, vừa lúc mời bạn cũ đến chung vui, mà Lương Minh Tô lại là người nổi tiếng, cô ấy đi ra ngoài tránh không được khen ngợi, mọi người khen cháu trai ông nhân duyên tốt, chỗ nào cũng hài lòng.
Thời gian sau, nhà họ Diệp lập tức chuẩn bị làm hỉ sự, thế nhưng xét thấy cả nhà Lưu Ngọc Mai vẫn còn ở đó, bọn họ yên lặng lựa chọn không nói cho bọn họ biết, chỉ lén lút sau lưng chuẩn bị là được, thật ra cũng không có gì để chuẩn bị, dựa theo suy nghĩ của Tô Duy Duy, đồ vật chỉ để giữ hình thức bên ngoài, vẫn là nên đưa thẳng tiền mặt, muốn cái gì là có thể mua cái đó.
Buổi tối, Tô Duy Duy lấy vòng tay bà cụ cho cô, cô cười híp mắt đưa tám vòng tay cho Hạ Đông Lâm: "Đẹp không?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây