“Duy Duy." Con trai áo sơ mi trắng, áo ba lỗ kiểu Anh cùng quần dài màu đen từ trên lầu đi xuống, đẹp trai đến nỗi Tô Duy Duy đỏ cả mặt.
Tô Duy Duy cười dang hai tay ra trước mặt câu, Tông Tranh vẫn lạnh nhạt như cũ, miễn cưỡng đi tới bên người cô: "Duy Duy, hôm nay trong nhà chỉ có hai người chúng ta sao?"
Tô Duy Duy trong lòng tràn đầy vui mừng, con trai hiếm khi ỷ lại vào cô: "Đúng vậy, cho nên tối nay con có thể cùng mẹ ăn tối không?"
“Không có ai sao? Chỉ có chúng ta?
Tranh Tranh trừng to mắt dường như không thể tin được, hạnh phúc tới thật quá đột ngột, trước kia cuộc sống của cậu cứ như là được nhặt ra trong đống cỏ, cha không thương mẹ không yêu, hôm nay lại đối xử tốt như vậy sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây