Tô Duy Duy trợn mắt nhìn cô ấy, cô gái này sao lại ngốc thế.
"Đợi lát nữa, em nhìn mắt của chị mà làm việc."
Hai người vừa mới bước vào sân nhỏ, đã thấy bà cụ lấy mắt kính xuống, dùng ánh mắt không tin như nằm mơ nhìn Lương Minh Tô, rồi nhìn sang Tô Duy Duy. Bà cụ đỏ mặt như thấy chuyện quan trọng, xấu hổ chạy đến trước mặt Luông Minh Tô, kích động nói:
"Lương Minh Tô, bà là người hâm mộ lâu năm của cháu đấy."
Tô Duy Duy chưa bao giờ nghe nói về từ người hâm mộ cũ này bao giờ, bà cụ là một dịch giả lớn trong ngành, cô thực sự nghi ngờ rằng bà cụ mới tạo ra thuật ngữ này, nhưng bà cụ luôn yêu thương cô và nâng niu cô trong lòng bàn tay, vậy mà bà cụ lại quảng cho người khác ôm ấp, Tô Duy Duy giả vờ tức giận: “Bà nội, trước kia bà từng nói cháu là cháu gái nhỏ mà bà yêu thương nhất, sao bà lại thay lòng đổi dạ nhanh như vậy, cháu sắp ghen đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây