Sắc mặt của Thái Quân không tốt lắm, thấy Tô Duy Duy ở nhà, ánh mắt mới dịu dàng trở lại: “Con về sao không nói với mẹ một tiếng?
Tô Duy Duy cười nói: “Tranh Tranh đi học rồi, con không có việc gì làm liền tới đây với ông bà nội, mẹ, vị này là…
“Mợ của con.
Tô Duy Duy chào hỏi, Trương Hà nhìn chằm chằm cô hồi lâu, sắc mặt càng lúc càng khó coi, bà ta cười khan vài tiếng: “Chị, đây là đứa con gái mà chị nhận về sao? Em nói này, hình như không giống với chị, người ta nói cháu gái giống bác nhiều nhất, còn không giống chị bằng Điềm Điềm nhà em nữa.
Thái Quân không có ý tốt nói: “Giống tôi làm gì? Con gái giống ba nhất, Duy Duy giống Học Nhi là đủ rồi, cô lo cái gì chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây