Đại Tráng truy hỏi mới biết được bọn họ đặt hàng với người khác, đối phương tự xưng là nhân viên bán hàng mới của xưởng, sau nay có chuyện gì liên hệ với anh ta là được, các ông chủ ở quầy hàng cũng tin, bởi vì nhân viên bán hàng mới mang đến một lượng sản phẩm khá đẹp mắt, bọn họ cũng không đặt nhiều hàng, mặc dù không nhiều lắm nhưng cũng lên đến mấy chục vạn, ngay từ đầu Đại Tráng tưởng Lương Mẫn An phái người tới, sau khi nghe ngóng mới biết đối phương căn bản không phải nhân viên của xưởng, lập tức anh ta đoán được là Tạ Chấn Giang giở trò.
''Người ta là nể mặt chúng ta nên mới nhận đơn, nếu xảy ra vấn đề gì, xưởng của chúng ta cũng phải chịu trách nhiệm, hiện tại, những người ở quầy hàng không biết tin tưởng vào ai. Danh tiếng của công ty chúng ta đã bị ảnh hưởng rất nhiều! Xảy ra chuyện, ai sẽ phải gánh vác?''
Lưu Ngọc Mai ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha, đanh định khạc đờm, bỗng nhiên người giúp việc hoa trương hô to: ''Chị lưu sắp khạc đờm! Mau mau mau! Xúc một ít cát từ bên ngoài vào đây, đẩy thùng rác vào trong, đổ cát lên đó để chị ấy khạc đờm!''
Mấy người giúp việc khác nghe vậy, tay chân nhanh nhẹn làm theo, Lưu Ngọc Mai vốn dĩ thầm nghĩ muốn thể hiện sự kiêu ngạo, lại bị rêu rao như vậy, mặt đỏ ửng, cuối cũng cũng nuốt miếng đờm xuống.
Sắc mặt Lưu Ngọc Mai trầm xuống: "Mân Anh, không phải như vậy, nhà máy của cô không thể hoàn thành đơn hàng, Chấn Giang nhà chúng ta giúp cô chia sẻ, có nó ở đây, cô sẽ không cần bận rộn như vậy, tôi nói này, cô là con gái, cả ngày kiếm tiền, lơ là gia đình, cũng không phụng dưỡng người già, truyền ra ngoài còn ra thể thống gì nữa?''
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây