Hạ Đông Lâm vén một lọn tóc của cô lên, mái tóc mềm mại và đen nhánh, tóc cô rất dày, một tay cũng khó có thể nắm được hết, mỗi khi động tình, anh đều thích sờ tóc cô, cảm nhận được mùi hương của cô. Không phải anh không biết mấy ngày nay cô không vui, chỉ là gần đây anh bận rộn, thật sự không gánh nổi việc gia đình, thật sự đã thiệt thòi cho cô rồi.
“Đợi qua vài ngày nữa anh tìm được lí do thì sẽ để bọn họ đi.
Tô Duy Duy hơi dừng lại: “Anh lỡ sao?
Hạ Đông Lâm cười cười, anh mất trí nhớ nên không thể nói có tình cảm quá sâu sắc với người nhà mình, đặc biệt là đối với Lương Phú Quý, anh không thiếu tiền, nuôi thêm một người già nữa anh cũng thấy không có gì, nhưng nếu như đối phương vẫn luôn gây phiền phức cho vợ và con mình, vậy thì e là anh không còn hào phóng được như vậy nữa.
“Không có ai quan trọng bằng em. Hạ Đông Lâm dịu dàng nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây