Lương Tiểu Đệ: “Chị dâu đã đói đến nỗi không thể đứng thẳng lưng được nữa rồi.
"Hai đứa nhất định phải nhớ kỹ chị dâu đã đối xử với hai đứa rất tốt, sau này lớn lên nhất định phải báo đáp công ơn của chị dâu đối với hai đứa đấy." Lương Vệ Đông nghiêm túc dặn dò.
Hai người nghiêm túc gật đầu.
Tô Duy Duy ôm bụng thở dài, lúc đi mua đồ cô đã không nhịn được khi mà ăn hết hai cái chân gà và một móng giò heo ngâm tương, khó trách cô lại tham ăn, đã mấy ngày không được ăn món mặn nào rồi? Hơn nữa, đồ nấu ở quầy thịt hầm này thực sự rất ngon, nhưng bụng của cô rõ ràng không thể chịu nổi một món nhiều thịt như vậy, nên ăn xong thì bắt đầu khó tiêu, no đến mức phải cắt cỏ cho lợn ăn để tiêu hóa thức ăn.
Mặt trời lặn nhuộm đỏ cánh đồng, Tô Duy Duy cõng cái sọt đi đến cánh đồng, sau mùa đồng áng tất bật lại đến bữa cơm chiều, ống khói của từng nhà trong làng đều bốc khói, nên đương nhiên cánh đồng sẽ không có ai. Tô Duy Duy ngồi nghỉ bên cạnh đống cỏ khô, không ngờ có hai người đột nhiên tiến đến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây