Phòng tranh này của anh ta tầng một là hành lang trưng bày tranh, những bức tranh treo trên tường là do anh ta vẽ, còn có cả bức do anh ta mua về, ghi rõ giá, có người cần liền trực tiếp mua, bởi vì anh ta thường xuyên vẽ tranh ở đây, rất nhiều người hâm mộ hoặc là hoạ sĩ trẻ tuổi sẽ đến tìm anh ta chỉ điểm, thậm chí trực tiếp bái anh ta làm thầy, nhưng trước giờ anh ta chưa từng thu nhận, tiêu chuẩn của anh ta cao, tất cả mọi thứ đều yêu cầu hoàn mỹ, phương diện nhận đồ đệ cũng vậy, Tô Duy Duy luôn nói rằng Tranh Tranh có thể bái anh ta làm thầy chính là phúc của Tranh Tranh, nhưng thật ra, đối với anh ta mà nói, có thể thu nhận được một đồ đệ vừa ý như vậy, là chuyện mà cả đời anh ta khó mà cầu được.
Khoảng thời gian tiếp theo, Tô Duy Duy ngày ngày chạy tới công xướng giám sát chế tác mặt nạ, cô đối với nghiên cứu thật sự một chữ cũng không biết, việc của phòng thí nghiệm cũng không quản lý tới, may mà Khương Hâm rất đáng tin, cô ta thậm chí còn nghiên cứu ra một loại mặt nạ không chứa hàm lượng nước, dùng gạo chiết xuất ra, nhìn qua có vẻ chỉ nhỉnh hơn một chút so với nước, chợt nhìn giống như toner, thật ra không có bất cứ thành phần nước nào ở trong, Tô Duy Duy cảm thấy cái này có thể xin bản quyền sáng chế, liền thúc giục cô ta đi xin, nếu như có thể xin được, sau này hoàn toàn có thể đem ra kinh doanh.
Thời gian trước thứ cô muốn làm nhất chính là mặt nạ giấy, không có nguyên nhân nào khác, chủ yếu là bản thân muốn dùng, thời tiết mùa đông khô hanh, khiến cho loại người không quá quan tâm đến chăm sóc da như cô cũng không thể không chăm sóc, nếu không thì mặt cô sẽ bị thâm tím khi gió hanh thổi vào ban đêm.
-
Hôm nay Hạ Đông Lâm có một bữa tiệc xã giao, sau khi xác định buổi tối về nhà muộn, anh gửi cho Tô Duy Duy một tin nhắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây