Đứa nhỏ quá được yêu thích, người lớn cũng phát rầu.
Chung Định ngỡ ngàng, không ngờ đứa nhỏ được coi trọng như vậy: “Nhưng thằng bé là thiên tài hội họa, có thiên phú hội họa!
Tô Duy Duy xoa tay: “Thằng bé cũng có năng khiếu trong lĩnh vực Toán học và Vật Lý, tuổi còn nhỏ đã biết tính toán, có thể hiểu công thức Vật Lý khó hiểu, có thể nói được tiếng Nga. Ngoài ra, trình độ cờ tướng của nó đã rất cao rồi, tiếng Anh và tiếng Trung cũng không tệ, chơi Sudoku còn giỏi hơn tôi, tôi cũng khổ quá mà!
Chung Định cảm thấy ngữ điệu của Tô Duy Duy có vẻ muốn ăn đòn. Dù gì anh ta cũng trông mong lâu rồi, hy vọng đứa nhỏ có thể di truyền gen của mình. Nhưng Bánh Trôi Nhỏ vẽ rất bình thường, chỉ nhỉnh hơn người bình thường một chút, không đến mức có khiếu bẩm sinh. Công việc của Tô Duy Duy và Hạ Đông Lâm không hề liên quan đến hội họa, Tranh Tranh lại có thiên phú khiến người khác ngưỡng mộ. Di truyền đúng là khiến người ta cảm thấy khó hiểu.
“Cô thật sự không cân nhắc chút nào sao? Nay Tranh Tranh có thể học Toán, Vật Lý và nghiên cứu Thiên Văn, vậy cậu bé hoàn toàn có thể học vẽ vời một tí. Thời gian không cần dài, mỗi ngày vài tiếng là được rồi. Tôi sẽ từ từ dạy vỡ lòng cho cậu bé, sẽ không tạo áp lực quá nhiều cho nó. Đúng rồi, mùa xuân năm sau tôi sẽ mở một buổi triển lãm tranh, đến lúc đó tôi muốn đưa Tranh Tranh cùng tham gia triển lãm của tôi, để người đời biết được thiên tài hội họa này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây