Mấy dịp thế này mà Hạ Đông Lâm không đến nhà tặng lễ cho bố vợ, trong quan niệm của người Trung Quốc đúng là một việc không thể tha thứ được. Càng nghĩ cô càng cảm thấy nếu không thì cứ dắt anh tới cửa dạo một chút nhỉ? Dù sao chồng xấu mấy cũng phải đi gặp mẹ vợ.
Nhưng nói với Hàn Đông Lâm kiểu gì đây?
Ngẫm nghĩ một lát, đến khi ông cụ Diệp sang nhà giảng bài cho Tranh Tranh thì Tô Duy Duy mới ôm cánh tay ông, nói với Hạ Đông Lâm : “Mấy hôm nữa em dẫn anh sang nhà ông Diệp nhé, để anh còn gặp mặt chào hỏi mọi người.
Trên mặt Hạ Đông Lâm không tỏ vẻ gì, thế nhưng trong lòng chỉ muốn xách cô vợ ngốc nghếch nhà mình về. Anh sang nhà ông cụ Diệp chúc Tết là chuyện đương nhiên. Ông cụ đã từng này tuổi mà còn đến dạy Tranh Tranh học, lại chẳng thu một đồng bạc nào. Người già đi lại khó khăn, không cần cô nói anh cũng sẽ đi. Thế nhưng cách dùng từ của Tô Duy Duy sai bét rồi, cái gì mà dẫn anh sang? Cứ như đó chính là nhà của cô vậy.
“Ông ơi, chúng ta hẹn ngày trước nha?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây