Cô ta làm bộ như đang thực sự nghĩ tốt cho Tô Duy Duy. Cô nhìn mà buồn cười, nếu Tô Duy Duy là ngốc bạch ngọt thì không sao nhưng cô lại không phải. Lúc cô đi lừa người bằng chiêu này, còn không biết Thái Điềm Điềm đang lăn lộn ở đâu cơ. Tô Duy Duy nheo mắt nhìn Diệp Chung Minh, anh ấy có vẻ cũng không vui, người nhà họ Diệp có mỗi điểm xấu này, ai nấy không phải kẻ cuồng con gái thì là cuồng em gái. Nhìn đi, cô vẫn chưa nói mà đã có rất nhiều người bảo vệ cô, ôi, cô còn không có cơ hội lên sân khấu thì kẻ thù đã bị KO rồi, thế này chẳng thú vị gì cả.
Quả nhiên Diệp Chung Minh bật cười ha hả: "Đại học X? y dô, ấn tượng duy nhất của tôi về đại học X là đồ ăn rất ngon còn những thứ khác thì hình như không có."
Thái Điềm Điềm mỉm cười hơi gượng gạo: "Cũng không thể nói thế được, trường học của chúng tôi cũng không tệ."
"Cũng tạm thôi, trường chúng tôi có một lớp bồi dưỡng là mở để dành cho những sinh viên không giỏi lắm từ các trường bên ngoài, giá cũng không đắt, một năm chỉ hai ba ngàn. Hay là cô cũng đăng ký một lớp bồi dưỡng để xem trường đại học thực sự lên lớp như thế nào." Diệp Chung Minh cười tủm tỉm đề nghị.
Thái Điềm Điềm lúng túng trong giây lát: "Anh nói đùa rồi, tôi đã tốt nghiệp nghiên cứu sinh rồi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây