Người phụ nữ đẩy kính, hơi lúng túng. Lúc bọn họ đến Cục cảnh sát mới biết cảnh sát liên lạc rất lâu cũng không liên lạc với bọn họ được, mà đứa nhỏ vẫn chưa nói rõ ràng. Cứ như vậy, Bánh Trôi đã sống nhờ trong nhà Tô Duy Duy lâu như vậy, mà bọn họ cũng thật vô tâm, hồ đồ lỡ mất con gái bị lừa bán lâu như thế, mãi đến khi đứa nhỏ về nhà mới biết được.
“Tôi rất tự trách, đều do tôi mải mê công việc. Người phụ nữ thở dài.
Người đàn ông cũng nói: “Là lỗi của anh, anh không nên vì vẽ tranh mà quên hết mọi chuyện, sang năm anh sẽ giảm bớt lượng công việc, cố gắng ở bên em và con nhiều hơn.
Tô Duy Duy phụt cười khi nghe bọn họ tự kiểm điểm, mặc dù hai người trông hời hợt nhưng khi làm việc lại quên hết mọi chuyện, đây là cảm giác mà Tô Duy Duy không thể hiểu được, cô cười nói: “Hai người đúng là một đôi trời sinh.
Vừa dứt lời, người phụ nữ đỏ mặt, khóe môi người đàn ông khẽ nhếch, mỉm cười nhìn cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây